Thursday, March 31, 2016

Đêm nằm mơ phố

Đêm nằm mơ phố

 

 
"Đêm đêm nằm mơ phố, trăng rơi nhòa trên mái Đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà Em như là sương khói mong manh về trên phố Đâu hay một hôm gió mùa thu..."



Cái cảm giác lang thang trên phố Hà Nội vào ban đêm thật là thú vị, thoáng đãng, mát mẻ và thật tĩnh lặng, yên bình. Cũng đã được một thời gian khá lâu rồi không còn đi đêm nữa, cả tháng nay toàn về nhà trước 12h. Nhưng đêm nay lại một đêm như thế, lang thang ngõ ngách, dạo khắp phố phường... đi mà chẳng hiểu sẽ đi đâu, về đâu... Nhưng cứ vậy thôi, cứ đi và thả mình vào cái màn đêm tĩnh lặng, thả mình vào... những ảo vọng hư vô... Lang thang trên phố... một phố đêm... Hà Nội.
Phát hiện một con đường, một khu phố mới ven Hồ Tây thật đẹp. Nhà cửa mới xây nhìn khang trang sạch sẽ, phố đêm vắng vẻ và cảnh đẹp mê người... Thích cái khung cảnh này quá, nhà một bên và hồ một bên... Ở giữa là con đường và hàng dừa xanh lá, phía trên là bầu trời, với một vòm sao sáng và có thêm... cả một ánh trăng tàn...
Trăng sáng quá, nhưng đèn sáng hơn trăng... Bóng đèn vàng, chèn lối ánh trăng tàn...Và phía dưới, bốn bóng người im lặng... như chẳng tỉnh mà lại chẳng phải say... như lạnh lẽo mà chẳng hề hiu quạnh... như vô hồn mà tựa thể chiêm bao... bước chân vào, lạc lối...bốn người tôi ...
Gió vẫn thổi, ngọn gió vi vu thổi... thoáng rùng mình, lạnh lẽo nhún người thôi... Có khi nào màn đêm che mờ lối... Gió vô tình, gió cuốn mất đời tôi... Gió lạnh lùng, gió cuốn màn sương khói... mong manh về, trên phố xá đơn côi...
.
"Đêm đêm nằm mơ phố, mơ như mình quên hết Quên đi tình yêu quá vô cùng 
Sương giăng Hồ Tây trắng đâu trong 
ngày xưa ấy Tôi soi tình tôi giữa đời anh..."
_________________
_____________
_________
Mr.Lee

No comments:

Post a Comment